Mình rất thích câu nói này: "Đời này, bạn không cần chạy đua để chứng minh giá trị của mình với ai cả, hoa thơm không năn nỉ ong bướm tới, trời xanh không cần ai công nhận nó cao.."
Khổ : chính là cuộc sống Mệt : chính là đời người Thay đổi : chính là số phận Nhẫn nhịn : chính là tu tâm Bao dung : chính là trí tuệ Im lặng : chính là khôn ngoan
“Cuộc sống có quá nhiều thứ để suy nghĩ nhưng đừng nghĩ quá nhiều, sẽ làm ta mệt mỏi. Cứ coi đó là một phần của cuộc sống mà mình phải trải qua, cái gì bỏ được thì bỏ, cái gì quên được thì hãy quên.”
Đỉnh cao của sự buông bỏ là : Biết mà không nói. Nhìn mà không thấy. Thấy mà không suy nghĩ. Suy nghĩ mà không bận lòng. Tất cả gói gọn trong 2 chữ: im lặng và Rời đi
Phật dạy: Khi nước đục, đừng khoẩy lên. càng động, càng mờ. Tâm người cũng vậy. Gặp chuyện lớn, nếu giữ được sự lặng yên, thì con đã vượt qua phân nữa bão giông.
“Trời không sinh người vô dụng, đất không mọc cỏ vô danh. Bạn không cần phải vội vã chứng minh điều gì. Chỉ cần sống đúng giá trị của mình, cây đến mùa sẽ tự trỏi hoa.”
Cổ nhân không nói : “ Người bình thường càng hiền bao nhiêu, lúc ra tay càng tàn nhẫn bấy nhiêu “ Cổ Nhân nói : “ Lúc hiền lành bao dung cả trời đất , lúc tức giận nhấn chìm cả giang sơn “
Không mong đời yên ả Chỉ mong dạ thảnh thơi Lòng bình thản nhẹ nhàng Trước muộn phiền đầy vơi Chuyện đến thì cứ đến Chuyện qua, để gió mang Ta không cần níu giữ Cũng chẳng cần xốn xang Tâm an trời sẽ sáng Tâm lành đời nở hoa Người luôn sống tử tế Hạnh phúc tự ghé qua. #CaoThuỷ #ThơcủaThuỷ@